Ông Trương Minh Hoàng, Phó Trưởng đoàn ĐBQH tỉnh Cà Mau
Tại điểm a, Điều 13 quy định “Bến thuỷ nội địa bao gồm bến hành khách, bến hàng hoá, bến tổng hợp, bến ngang sông, bến chuyên dùng và bến dân sinh”. Theo Đại biểu Trương Minh Hoàng việc đưa bến dân sinh vào Luật và kèm theo hình thức chế tài một số vấn đề liên quan về bến dân sinh sẽ gây khó khăn và bất cập khi triển khai thực hiện tại khu vực Đồng bằng sông Cửu Long, vì người dân nơi đây chủ yếu sống ven sông, rạch, nhà nào cũng có bến thuỷ và phương tiện thuỷ. Theo ông “Chiếc xuồng máy ở đây giống như chiếc xe honda ở thành phố, còn xuồng chèo, xuồng bơi như là xe đạp” đó là phương tiện di chuyển chủ yếu của người dân vùng sông nước. Vì vậy, mỗi hộ đều có 1 bến thuỷ mà nếu đưa vào Luật hoá bến thuỷ để quản lý, mà quản lý thì phải đăng kiểm phương tiện thuỷ hoặc đăng ký giấy phép của ngành giao thông mới được xây dựng bến thuỷ gia đình, như vậy sẽ rất khó khăn cho người dân, đồng thời khó khăn cho cơ quan quản lý khi triển khai thực hiện Luật về vấn đề này. Theo ông “nếu đã quy định được đường thuỷ nội địa thì mai mốt sẽ quy định luật đường bộ, đi bộ thì mỗi nhà có một xe honda, khi vào nhà phải quy định bến, phải xin phép thì vô cùng khó”.
Hay, tại khoản 21 Điều 98h có ghi “tổ chức quản lý bảo trì, bảo vệ, kết cấu hạ tầng giao thông đường thuỷ nội địa” trong đó có ghi bến thuỷ nội địa vì vậy phải quản lý kết cấu hạ tầng mà dân ai cũng có một bến như thế thì việc quán lý rất khó. Theo ông đánh giá “nếu không thực hiện được thì Luật chúng ta gần như sẽ nhờn Luật đi, không có giá trị gì”. Qua phân tích những khó khăn hạn chế nều áp dụng bến thuỷ nội địa (bến dân sinh) vào thực tế, Đại biểu đề nghị Quốc hội xem xét điều chỉnh vấn đề này cho phù hợp với tình hình thực tế.
Tại khoản 3 Điều 98c quy định phương tiện tàu biển, tàu cá được cứu hộ có thể bên cứu hộ cầm giữ, tạm giữ hoặc bán đấu giá để bảo đảm thanh toán tiền công cứu hộ, theo Đại biểu Hoàng việc quy định như thế sẽ dẫn đến tình trạng một số đối tượng lợi dụng, lách Luật để trục lợi, khi tài sản cứu hộ có giá trị lớn, cần bổ sung thêm nội dung “nếu như bên được cứu hộ không có khả năng thanh toán chi phí cứu hộ thì bên cứu hộ mới được quyền cầm, giữ, tổ chức bán đấu giá tài sản cứu hộ để thanh toán chi phí cứu hộ…”
- Ngày 23/5 Đại biểu Trương Minh Hoàng, Phó Trưởng đoàn ĐBQH tỉnh Cà Mau, đại diện Đoàn ĐBQH tỉnh Cà Mau có ý kiến đóng góp quan trọng tại phiên thảo luận tại hội trường về Dự thảo Luật nhập cảnh, xuất cảnh, cư trú của người nước ngoài tại Việt Nam.
Tại Khoản 3, Điều 34, Đại biểu Trương Minh Hoàng, đề nghị điều chỉnh lại một số nội dung như sau: Trong dự thảo quy định khách sạn thuộc cơ sở lưu trú du lịch có người nước ngoài tạm trú phải nối mạng Internet hoặc mạng máy tính với cơ quan quản lý xuất nhập cảnh của công an tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương để truyền thông tin khai báo tạm trú cho người nước ngoài. Đề nghị điều chỉnh lại theo hướng cơ quan quản lý xuất nhập cảnh, công an tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương công khai địa chỉ mạng Internet hoặc đường mạng nới với máy tính đến công khai để các khách sạn thuận lợi trong việc báo cáo thông tin, tránh tình trạng khi địa phương có tổ chức sự kiện lớn, có nhiều người nước ngoài đến lưu trú thì các khách sạn không đăng ký kinh doanh cho người nước ngoài lưu trú cũng có thể báo cáo thông tin người nước ngoài lưu trú đến công an kiểm tra, kiểm soát và quy định thời gian báo cáo đến công an ít nhất là 2 giờ sau khi có người nước ngoài lưu trú. Hoặc nếu không làm được vấn đề này thì áp dụng theo Khoản 2, Điều 34, nghĩa là báo cáo đến công an xã, Phường, thị trấn theo dõi.
Bên cạnh đó, đại biểu cho rằng với tình hình thực tế như hiện nay trong điều kiện còn khó khăn trong việc trang bị máy móc hiện đại thì việc kịp thời thông tin nối mạng như thế sẽ bất cập và Luật đưa ra khó có hiệu quả để thực thi và đáp ứng yêu cầu. Nếu trang bị được trang thiết bị cần thiết thì việc quản lý người nước ngoài sẽ rất thuận lợi, đối với các lực lượng công an, biên phòng hay ngoại giao, qua hệ thống mạng chúng ta sẽ biết được người nước ngoài di chuyển đến đâu, từ có biện pháp quản lý phù hợp.
- Ngày 26/5, trong phiên thảo luận về Luật phá sản (sửa đổi) đại biểu Quốc hội Trương Minh Hoàng, Phó Trưởng đoàn ĐBQH tỉnh Cà Mau, đã có một số ý kiến đóng góp.
Khi bàn về nội dung quyền và lợi ích hợp pháp của chủ nợ và người lao động Đại biểu Trương Minh Hoàng cho rằng “vấn đề này chưa thật sự công bằng, tại Khoản 1, Điều 5 quy định là phải mở thủ tục phá sản đối với người lao động phải mất trong vòng 3 tháng khi doanh nghiệp không thanh toán. Khoản 2, Điều 5 nếu chủ nợ cũng phải thực hiện mất 3 tháng mới được quyền nộp đơn, như vậy quy định ở Khoản 1 và Khoản 2, Điều 5 chúng tôi thấy việc chủ doanh nghiệp hay hợp tác xã vi phạm hợp đồng lao động là đã vi phạm đến 3 tháng chứ không phải chỉ 1 tháng, như vậy trình tự để người lao động không được hưởng lương trong thời gian 3 tháng này đã quá hạn 3 tháng chứ không phải đến hạn 3 tháng”. Mặt khác theo đại biểu Hoàng “việc quy định này chưa thật sự công bằng, sòng phẳng trong mối quan hệ lao động và đặc biệt xử lý tình trạng thủ tục phá sản như vừa qua gặp rất nhiều khó khăn”, theo Đại biểu tình trạng đó là do “Từ khi người lao động, chủ nợ đưa thủ tục phá sản thì đã quá thời hạn 3 tháng, mặt khác tại Khoản 1, Điều 30 là khi tiếp nhận thì phải phân công thẩm phán 3 ngày. Tại khoản 1, Điều 31, 3 ngày làm việc thì phải xem xét đơn, nhưng nếu xem đơn có trục trặc, không phù hợp với nội dung thì người đó có quyền từ 10 - 15 ngày mới điều chỉnh, hướng dẫn lại đơn đó, thì mất thêm 1 thời gian. Khoản 3, Điều 31 là 10 ngày làm việc thì phải nộp lệ phí, nếu người lao động nộp lệ phí, tiền thì không có bao nhiêu nhưng người ta yêu cầu, Luật quy định yêu cầu người lao động phải nộp lệ phí nữa thì tiền bạc, tỷ lệ nộp thế nào người ta cũng gặp nhiều khó khăn, nếu chúng ta quy định 10 ngày nếu không nôp lệ phí thì cũng có quyền đình lại vụ việc này, lại mất thêm 10 ngày”.
Khoản 1, quy định mất thêm 30 ngày để họp, thời hạn là khi kê biên tài sản thì mất 30 ngày và được quyền gia hạn tới 2 lần, khi doanh nghiệp hoặc hợp tác xã đề nghị phá sản có đơn yêu cầu thì lại kê biên tài sản. Việc kê biên tài sản này là 30 ngày, nhưng nếu có vấn đề thì được gia hạn tới 2 lần, mỗi lần 30 ngày, như vậy là mất 3 tháng, hội nghị chủ nợ quy định tại Khoản 1, Điều 79 thì nếu hội nghị chủ nợ lần thứ nhất không đảm bảo thì tiếp lần thứ 2, dẫn đến việc mất thời gian cho hội nghị chủ nợ trong quy định này. Nghĩa là 30 ngày thì thẩm phán quyết định hội nghị chủ nợ, chúng tôi thấy rất mất thời gian và thủ tục rườm rà. Đại biểu đề nghị Ban soạn thảo nên nghiên cứu theo phương pháp cải cách thủ tục hành chính, tính toán hợp lý về thời gian và trình tự, thủ tục để làm thế náo rút ngắn thời gian đưa ra tuyên bố phá sản, để đảm bảo quyền và lợi ích hợp pháp của chủ nợ và người lao động, đồng thời làm giảm tình trạng doanh nghiệp, hợp tác xã cố tình trì trệ, dây dưa không thực hiện các bước phá sản hoặc lợi dụng vấn đề này để tính toán quyền lợi phá sản.
Đối với Điều 11 nói về đối tượng hành nghề quản tải viên, ở Điểm b, Khoản 2 có nêu “quản tải viên có phẩm chất, đạo đức, có ý thức trách nhiệm, liêm khiết, trung thực, khách quan”, về vấn đề này, Đại biểu Trương Minh Hoàng cho rằng chưa hợp lý, vì căn cứ vào đâu, ai là người đánh giá về phẩm chất, đạo đức, năng lực, nhân cách đối với quản tải viên thì chưa được nêu rõ. Cần xem lại quy định về vấn đề này, cần có quy định cụ thể trách nhiệm đối với việc chọn quản tải viên.
Thanh Mộng (lược ghi)